Bảo Lộc không chỉ có Linh Quy Pháp Ấn mà còn có những ngôi chùa độc đáo khác nữa đó. Bài viết này chúng tớ sẽ bật mí cho các bạn một ngôi chùa lớn nhất của thành phố Bảo Lộc, đó là chùa Di Đà Bảo Lộc với quần thể kiến trúc mang đậm bản sắc Tây Nguyên.

Chùa Di Đà thuộc buôn Đăng Đừng, xã Đạ Tồn, huyện Bảo Lâm, tỉnh Lâm Đồng, cách TP. Bảo Lộc khoảng 30 km. Chùa được xây dựng từ năm 2005 với diện tích khoảng 13 ha, đây là nơi tu học, hành trì của đạo tràng phật tử người Kinh, Châu Mạ, Tày, K' Ho…

Với quần thể kiến trúc độc đáo, kết hợp hài hoà phong cách kiến trúc Phật Giáo, Châu Mạ và kiến trúc Tây Nguyên. Hãy tạm tránh xa những bộn bề, lo toan của cuộc sống và theo chân chúng tớ khám phá những điểm độc đáo của ngôi chùa lớn nhất Bảo Lộc này nhé! 

Đường đi đến chùa Di Đà Bảo Lộc

Xuất phát từ trung tâm thành phố, đường đến chùa Di Đà Bảo Lộc không quá xa chỉ tốn khoảng chừng 40 phút. Từ trung tâm thành phố Bảo Lộc, bạn có thể đón taxi Bảo Lộc theo hướng vào đến thác Dambri, sau đó bạn sẽ nhìn thấy biển chỉ dẫn vào Hoa Viên Địa Tạng Vương. Tiếp đến, xe taxi Bảo Lộc sẽ đi thằng 5km vào con đường đất đỏ và bạn sẽ đến địa điểm chùa A Di Đà Bảo Lộc. Trên đường đến với chùa, bạn sẽ bắt gặp được rất nhiều địa điểm du lịch, tham quan nổi tiếng như thác Dambri, nông trường trà Tam Dương, Thịnh Thái,...

Khuôn viên chùa A Di Đà Bảo Lộc

Ngay khi đặt chân vào tham quan chùa, chúng tớ bắt gặp đầu tiên là những đồi chè xanh rộng bạt ngàn bao phủ xung quanh khuôn viên của chùa. Từ cổng chính của chùa là bậc thang đi xuống với hai bên là những thửa ruộng chè xanh, hai hàng cau xếp thẳng tắp tạo thành thế đối xứng trông khá đẹp mắt. Tiểu cảnh hồ sen, cầu thang bộ nhỏ giống như những ngôi chùa khác của Việt Nam.

Ngay khi đặt chân vào tham quan chùa, chúng tớ bắt gặp đầu tiên là những đồi chè xanh rộng bạt ngàn bao phủ xung quanh khuôn viên của chùa. Từ cổng chính của chùa là bậc thang đi xuống với hai bên là những thửa ruộng chè xanh, hai hàng cau xếp thẳng tắp tạo thành thế đối xứng trông khá đẹp mắt. Tiểu cảnh hồ sen, cầu thang bộ nhỏ giống như những ngôi chùa khác của Việt Nam.

Đi sâu vào bên trong một chút, ngay bên trái chúng tớ là một điện thờ nằm giữa hồ lớn có lối đi bộ sang làm tớ liên tưởng tới chùa Một Cột ở Hà Nội. Chùa có sân để xe khá rộng, lối đi lên chánh điện hai bên là tượng hai con voi lớn nằm quay mặt vào nhau trông rất uy nghiêm, voi chính là con vật gần gũi rất và cũng là một trong những nét văn hóa Tây Nguyên đặc sắc.

Xung quanh chùa là những lối đi bộ tham quan, tiểu cảnh hồ nước, cây xanh, rừng thông, tượng phật Quan Âm Bồ Tát, tượng phật Thích Ca Mâu Ni dưới gốc cây bồ đề, tượng phật A Di Đà… Bước chân nhẹ nhàng tham quan từng địa điểm của chùa mà lòng cảm thấy bình an, thanh tịnh.

Sau chùa là khách đường, trai đường… đây là nơi tiếp khách quan trọng của chùa, nơi dự khoá tu hay cũng là chơi cho những du khách muốn xin ở lại chùa lâu hơn để tĩnh tâm, thiền.

Hiện giờ, chùa đang được tu sửa và xây dựng thêm. Nghe một người dân ở đây kể là ở đây người dân họ rất thích làm công quả cho chùa, công quả là việc họ cùng nhau xây dựng chùa để tích đức cho bản thân, gia đình. Nhìn những người già, thanh niên, phụ nữ, trẻ nhỏ đủ các thế hệ, họ chuyên tay nhau từng viên ngói để lợp mái cho chùa với nụ cười thấm đẫm mồ hôi thật khiến người khác xúc động, bồi hồi.